Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

SỰ TÁC ĐỘNG CỦA TOÀN CẦU HOÁ VỀ CÔNG NGHIỆP TÌNH DỤC - p1

Ngành công nghiệp của chúng tôi đã thay đổi rất nhiều" - Cheng Zichuan, chủ sở hữu Hitdoll, một trong những nhà sản xuất búp bê tình dục hàng đầu Trung Quốc nói.
 
MỞ ĐẦU

Tình dục là một trong những nhu cầu cơ bản của con người. Ban đầu, loài người để duy trì nòi giống, tình dục chỉ yếu phát triển theo hình thức quần hôn, dần dần theo thời gian dựa trên sự phát triển về vật chất, mới hình thành nhu cầu về tình dục hai người. Trung Quốc có câu thực sắc tính dã. Ở Việt Nam cũng đã có nhận thức từ sớm về tình dục, đặt nó trong tứ khoái ăn, ngủ, đụ, ịa. Vào thời Hy Lạp, nhà triết học Aristotle cũng đưa ra những lý thuyết về sinh học và giống nòi. Ông chỉ ra rằng sự thụ thai bắt mguồn từ việc giống nam đưa tinh trùng vào cơ thể người phụ nữ, trở thành nền tảng cho việc phát triển hệ thống thông tin về tình dục cho con người sau này.

Những dấu mốc đánh dấu những phát triển của việc tình dục, từ việc riêng tư, trở thành vấn đề xã hội, được nhiều người biết đến. Cuốn sách Kama Sutra của tu sĩ Vatsyâyna người Ấn Độ, dạy về nghệ thuật tình dục, mở ra cuộc sống khoái lạc. Đến thời Trung cổ, để kiểm soát các hành vi ngoài hôn nhân, lễ kết hôn được tôn giáo hoá, dưới sự giám sát của linh mục. Các bệnh về tình dục, đặc biệt là giang mai được phát hiện lần đầu tiên trong cuộc chiến tranh giữa Pháp và Naple (1494), nhanh chóng lây lân, làm bùng phát những quy định nghiêm ngặt về việc chống lại nạn mại dâm tràn lan ở thời điểm đó. Đến năm 1677, Anton Leewwenhok nghiên cứu về tinh dịch bằng kính hiển vi, phát hiện ra tinh dịch gồm tinh trùng và các chất dịch.  Và 150 năm sau, tiến sĩ phôi học Karl Ernst von Baer tìm ra sự tồn tại của trứng trong cơ thể nữ giới. Năm 1882, tiến sĩ Wilheim Mensinga phát minh ra màng tránh thai, giúp ngăn ngừa thai ngoài ý muốn . Vào năm 1886, một nhà hoạt động giấu tên người Phổ đặt ra tên gọi “gay”, mở ra sự phát triển hơn về tình dục đồng giới. Cũng vào năm này, nhà tâm thần học Sigmund Freud tiến hành nghiên cứu, đồng thời đưa ra lý thuyết về tình dục, làm cơ sở cho thuyết phân tâm học suốt thể kỉ 20. 

Năm 1905, nhà sinh học Netttie B.Steven khám phá ra giới tính được quyết định bởi nhiễm sắc thể X và Y. Năm 1916, Margaret Sanger mở phòng khám thai đầu tiên tại Brooklyn, New York. Năm 1919, Frederick Killian đã đặt nền móng cho việc sản xuất bao cao su hiện đại, thay vì sử dụng chất liệu bằng da động vật hay vải , ông đã sử dụng cao su lỏng , đem lại hiệu quả cao. Đến thập kỉ 1920, các nhà khoa học đã có thể theo dõi chu kỳ sinh sản hàng tháng của phu nữ. Dựa vào thông tin đó, các nhà khoa học Nhật và Úc đã phát mình ra phương pháp hô hấp giúp ngăn ngừa mang thai. Năm 1947, Đại học Indiana mở ra viện Nghiên cứu Tình dục, nơi đào tạo ra nhà tình dục học nổi tiếng Alfed Kinsey. Ông đã cho xuất bản “Hành vì tình dục ở nam giới” đưa ra những lời chỉ trích cho hành vi cũng như những hiện tượng bất thường ở nam giới. Bác sĩ phụ khoa người Đức Ernest Gräfenberg đã cho xuất bản “ vai trò của niệu đạo trong sự cực khoái ở nữ giới” trong tạp chí Giới tính quốc tế chỉ ra sự tồn tại của tuyến tiền liệt ở nữ hay còn gọi là điểm G. Năm 1953, Hugh Hefner đã cho ra đời ấn phẩm đầu tiên “Playboy” và nó nhanh chóng trở thành cuốn tạp chí khiêu dâm được yêu thích nhất, tẩu tán 1 triệu bản trong 5 năm. Ngày 11 tháng  5 năm 1960, Cục quản lý dược phẩm Mỹ đã chứng nhận cho loại thuốc tránh thai đầu tiên được thương mai hóa. Những cuốn sách như  “ Cơ thể của chúng ta “ hay “ Niềm vui của Sex” được xuất bản vào năm 1971 và 1972 đã phản ánh sự cởi mở ngày càng tăng của xã hội Mỹ với vấn đề tình dục. Sau đó, những đạo luật hạn chế phá thai cũng như kiểm soát vấn đề sinh sản ở phụ nữ chưa kết hôn đã được ban hành. Năm 1998, Cục quản lý Dược phẩm Mỹ đã thông qua đạo luật cho phép bán sản phẩm sildenafil citrate – được biết đến như Viagra.

Tình dục là nhu cầu không thể thiếu của con người, tuy nhiên sự phát triển vượt bậc để có thể tạo ra khái niệm nền công nghiệp tình dục lại mới bùng phát khoảng vài thập niên gần đây. Sự phát triển này có thể hiểu sự phát triển của hệ thống mua bán tình dục, hay còn gọi là mại dâm.

Từ thời thượng cổ hơn 4.000 năm trước, tại Babylon, tồn tại mại dâm tôn giáo. Đổi lại quà tặng, những người phụ nữ ở đó thực hiện những hành động tình dục. Nhưng điều này có liên quan đến việc thờ cúng thần thánh (một dạng của hiến tế) nên bản chất của nó không giống như mại dâm ngày nay. Tới thời Hy Lạp (2.700 năm trước), phụ nữ mại dâm (hetaera) dưới khái niệm ngày nay mới ra đời, tức là vì vật chất chứ không phải tế lễ. Các cuộc hành quân của Alexander Đại Đế cũng đã được tháp tùng bởi nhiều gái mại dâm. Trong sử sách cổ cũng phân biệt rõ những gái mại dâm bình thường (porna) và phụ nữ mua vui hạng sang (hetaera):
  • Ngược với gái mại dâm thông thường, phụ nữ mua vui hạng sang có học thức, được đào tạo về âm nhạckhiêu vũ và được phép (ngược với người vợ) có mặt trong lúc đàn ông họp mặt và cùng nói chuyện về chính trị. Người phụ nữ này có địa vị rất cao trong xã hội, đến thăm viếng họ không có nghĩa là ngoại tình, và họ mua vui cho đàn ông bằng nghệ thuật, thi ca chứ không bán dâm, gần giống với khái niệm Geisha hiện nay.
  • Gái mại dâm bình thường (porna) phần lớn là nữ nô lệ được trả tự do, phải lang thang kiếm sống trên đường phố.
Trong Đế chế La Mã làm việc này phần lớn là những nô lệ nam và nữ. Mại dâm ở Roma thời Cổ đại đã có những chuyên môn hóa. Có những người bán dâm sử dụng cả nghĩa địa làm nơi hoạt động. Tiền trả phụ thuộc nhiều vào vị trí và tầng lớp xã hội, những người bán dâm rẻ tiền nhất (phần lớn là nô lệ được phóng thích và con của nô lệ) chỉ có thể đòi hỏi giá trị không hơn một cái bánh mì là bao. Tuy nhiên, hình thức bán dâm không phụ thuộc vào giai cấp. Việc này trong đầu Thời kỳ Hoàng đế Roma có quy mô rầm rộ. Sau đó, hoàng đế Augustus đã ban hành luật cấm việc mại dâm của phụ nữ có địa vị cao. Luật lệ bất lợi cho người bán dâm ở chỗ là chỉ được phép kết hôn với những người có địa vị dưới họ.
Trong thế kỷ 12 các nhà chứa tại châu Âu thời Trung cổ được nhắc đến trong nhiều văn kiện. Một trong những nhà chứa lâu đời nhất của Đức (vẫn còn hoạt động) ở tại Minden, nhưng vẫn chưa có bằng chứng cụ thể cho việc này. Ngoài ra còn có người mại dâm đi khắp nước để kiếm tiền trong các chợ phiên và dịp lễ nhà thờ. Nguyên nhân là do dù việc này được coi là xấu xa nhưng lại cần thiết để thỏa mãn những đội lính đánh thuê mà các lãnh chúa châu Âu phong kiến tuyển mộ. Trong thành phố thời Trung cổ các nhà chứa thường được đặt trước hay ngay sau thành lũy để người qua đường đi qua đó trước khi vào thành phố.
Tại châu Âu con số người bán dâm tăng nhanh đặc biệt là trong thế kỷ 19. Việc di dân vào thành phố ngày càng tăng dẫn đến một phần ngày càng đông của dân cư thành phố không có thu nhập đủ cho cuộc sống, đặc biệt là phụ nữ, là những người thông thường chỉ có trình độ thấp và chỉ nhận được những nghề mà tiền lương thấp. Việc này dẫn đến việc có những quốc gia chuyển sang quy định pháp luật cho việc mại dâm. Các quy định như thế, được biện hộ là việc kiểm soát về xã hội, chính sách sức khỏe hay đạo đức, nhưng thực tế lại làm cho người bán dâm không thể thoát ra khỏi con đường đen tối đó. Quy định cũng "đổ bê tông" cho "tiêu chuẩn kép" về tình dục: người bán dâm bị xã hội khinh rẻ, nhưng pháp luật lại nhìn mại dâm như một sự miễn cưỡng cần thiết cho phái nam thỏa mãn dục vọng.
Nhiều phụ nữ giới trung lưu chống lại "đạo đức đôi" này. Josephine Butler là một người phụ nữ đấu tranh kiên quyết từ Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland, dẫn đầu cuộc đấu tranh của Ladies' National Organisation chống lại Contagious Diseases Acts (Luật về các bệnh lây). Cuộc vận động này nhìn người bán dâm không phải là "kẻ có tội" mà là nạn nhân của dục vọng của đàn ông. Cuộc vận động này đã cấp tiến hoá nhiều phụ nữ, làm cho họ trở nên cứng rắn hơn đối với những cuộc tấn công và lăng nhục từ công chúng và tạo nên một cơ sở cho việc chống đối về chính trị". Trong nghệ thuật thế kỷ 19 có thể thấy một biến đổi trong việc mô tả người bán dâm: Đại diện của trường phái tự nhiên như Richard Dehmel, Max Dauthendey, Otto Erich Hartleben, Otto Julius Bierbaum và Karl Bleibtreu đã nâng người bán dâm lên thành 'venus vulgivaga' theo một ý nghĩa ham muốn bản năng hơn là chính trị." (Gordon A. Craig)

Trong Thế chiến thứ hai, hàng trăm nhà chứa dành cho quân nhân đã được Đức Quốc xã (tiếng Đức: Wehrmacht) và lực lượng SS thành lập. Những người phụ nữ nào nhiễm bệnh hoa liễu trong hình thức lao động cưỡng bức này thường chết trong trại thủ tiêu hay bị giết chết. Một thí dụ khác: Nhật Bản. Những người được gọi trại đi là "đàn bà an ủi" (tiếng Nhật: 慰安婦 úy an phụ; tiếng Anh: comfort women), phần nhiều là phụ nữ Trung Quốc hay Triều Tiên, cũng bị đe dọa tương tự. Chính phủ Trung QuốcTriều Tiên luôn coi đây là nỗi nhục to lớn với dân tộc mình, và luôn yêu cầu Nhật Bản phải chính thức xin lỗi và bồi thường cho những nạn nhân này.
Trong suốt cuộc chiến Việt Nam, Mỹ đã ký một hiệp định với Thái Lan năm 1967 để cung cấp mại dâm cho binh sĩ. Hiệp định này mở cửa cho luồng đôla đổ vào nền kinh tế Thái, đổi lại là thân xác phụ nữ Thái Lan trở thành "món đồ chơi" trong tay lính Mỹ. Liên tục từ năm 1962 tới 1976, gần 700.000 lính Mỹ được đưa tới các nhà thổ ở Thái Lan mỗi năm. Tệ nạn mại dâm đã thực sự "bùng nổ" tại Thái Lan trong thời kỳ này. Năm 1957, ước tính Thái Lan có 20 ngàn gái mại dâm, thì tới năm 1964 đã tăng vọt lên 400 ngàn và năm 1972 là 500 ngàn, và duy trì ở mức đó cho tới nay. Doanh số của mại dâm Thái Lan ở thập niên 1990 được ước tính còn lớn hơn cả buôn ma túy.

Dưới chế độ Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam Việt Nam giai đoạn 1954-1975, hàng triệu lính viễn chinh Mỹ ào ạt đổ bộ vào. Để "giúp vui" cho quân viễn chinh, Mỹ - Thiệu cho phép mở cửa hàng loạt nhà thổ, nhan nhản khắp Sài Gòn, đặc biệt là quanh các cư xá Mỹ. Mại dâm - gọi là "chợ heo" - được chế độ Sài Gòn công khai và hợp pháp hóa. Ước tính toàn miền Nam năm 1975 có trên 200.000 gái bán dâm. So với 30.500 gái bán dâm trên toàn Việt Nam vào năm 2012 thì con số cao gấp 7 lần, nếu xét về tỉ lệ dân số thì gấp tới 30 lần.
Năm 1966, từ Sài Gòn về, Thượng nghị sĩ Mỹ William Fulbright nhận xét: "Mỹ đã biến Sài Gòn thành một ổ điếm". Câu nói đó đã phản ánh một thực tế đau lòng: Các giá trị đạo đức truyền thống bị đảo lộn và tha hóa. Người miền Nam có câu vè: "Thứ nhất sở Mỹ, thứ nhì gái đĩ, thứ ba ma cô, thứ tư tướng tá". Một tạp chí ở Sài Gòn mô tả: "Tại chợ heo đó, hằng ngày có 200-300 người con gái Việt Nam đứng sắp hàng cho lính Mỹ đến chọn dắt đi như một con vật. Với một nắm đôla trong tay, lính Mỹ thật là nhiều tự do: tự do phá hoại văn hóa Việt Nam". Học giả Nguyễn Hiến Lê nhận xét: sự tha hóa của đạo đức xã hội mà mại dâm gây ra là một trong các nguyên nhân khiến chế độ chế độ Sài Gòn ngày càng mất lòng dân, cuối cùng sụp đổ hoàn toàn.
Nhà thổ phục vụ lính Mỹ cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc Mỹ chiếm đóng Philippines. Căn cứ hải quân Olongapo gần Manila, có vấn đề lớn với nạn mãi dâm tới mức Chính phủ Mỹ đã tài trợ xây dựng các bệnh viện cho các gái điếm quân đội để kiểm tra, phát hiện bệnh hoa liễu. Tuy nhiên, chỉ có các gái điếm được cấp phép phục vụ lính Mỹ (khoảng 6.000) mới được tới khám ở những bệnh viện đó.

Gần đây nhất là trong chiến tranh vùng Vịnh ở Iraq. Ngay sau cuộc chiến này, quân đội Mỹ đã được đưa tới Thái Lan để vui chơi tại các tụ điểm mại dâm. Một số chuyên gia nói rằng ở đâu có lính Mỹ, ở đó sẽ có các nhà thổ do Chính phủ Mỹ tài trợ và ủng hộ.

Có thể nhận định rằng, một trong những nguyên nhân của việc hình thành nên tệ nạn mại dâm là do chiến tranh. Tuy nhiên, để có thể tiếp tục phát triển hệ thống này lại cần nhiều nguyên nhân khác chủ quan lẫn khách quan. Trong chiến tranh với Nhật, Mỹ cũng hình thành nên những phố đèn đỏ nổi tiếng tại Hokaido, Nhật. Sau này, Nhật trở thành một trong những nước có nền công nghiệp tình dục lớn mạnh nhất thế giới, nguyên do lại xuất phát từ nhu cầu xã hội, thị hiếu, tư tưởng cũng như quan điểm xã hội. Và nhờ vào sự truyền bá thông tin, mà nền công nghiệp này đã truyền đi và nổi tiếng khắp thế giới.

Đến ngày nay, mại dâm không đơn thuần chỉ là việc mối quan hệ mua bán giữa chủ nhà chứa, chủ nhà trọ và gái, mà là một chuỗi các mối quan hệ phức tạp sâu rộng kèm theo nó, trờ thành một nền công nghiệp được chuyên môn hoá sâu rộng. Thậm chí không còn chỉ bao gồm hoạt động mua bán tình dục mà cả nhu cầu về ngắm, nghe, hay thủ dâm, các biện pháp kích thích, tăng khả năng tình dục, và cả các hình thức tránh thai. Trong đó, sự phát triển của toàn cầu hoá có thể xem là một trong những nguyên nhân thúc đầy sự phát triển ngày càng mạnh mẽ của nền công nghiệp này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét